Từ khi mới ra mắt đến nay, Blade Runner 2049 vẫn được giới phê bình quốc tế tung hô là một kiệt tác điện ảnh của thời đại với một chất lượng cực kỳ xuất sắc. Đúng vậy, về mặt tư tưởng, ý nghĩa nhân văn thì bộ phim đã hoàn thành quá tốt nhiệm vụ, nhưng nếu nói đến sự hấp dẫn ở phương diện giải trí thì Blade Runner lại tỏ ra khá đuối. Và cũng chính điều đó đã biến tác phẩm này trở nên rất khó xem với khán giả đại chúng.
Blade Runner 2049 lấy bối cảnh 30 năm kể từ sau những sự kiện đã xảy ra trong phần phim đầu tiên. Nội dung của phần này sẽ tập trung vào K - một Blade Runner thế hệ mới - một cảnh sát chuyên truy bắt tội phạm nhân bản. Trong một lần làm nhiệm vụ, K đã khám phá ra sự tồn tại của một đứa bé được mang thai và sinh ra bởi chính một người nhân bản. Đây là một trường hợp chưa từng có trong lịch sử và để bảo vệ đứa bé, một nhóm người nhân bản khác đã xoá sạch mọi tung tích của nó. Bí mật này đã bị chôn vùi từ rất nhiều năm trước cho đến khi K phát hiện ra, và điều này có khả năng sẽ đẩy tất cả trật tự của thế giới lúc bấy giờ đến bên bờ vực đổ vỡ.
Lúc này, K được cấp trên giao nhiệm vụ phải truy đuổi vụ này đến cùng, tìm ra tung tích của đứa bé năm ấy và giết chết nó để triệt tiêu mọi mầm mống tai hoạ. Thế nhưng, ở phe đối nghịch, Niander Wallace – chủ của một đế chế sản xuất người nhân bản vô cùng quyền lực cũng muốn có được đưa bé để mang về nghiên cứu nhằm phục vụ cho âm mưu nhân giống hàng loạt người nhân bản để tạo ra một đội quân thâu tóm thế giới.
Một điểm cộng rất lớn của Blade Runner 2049 là bộ phim không hề phụ thuộc vào những nền tảng đã được xây dựng sẵn trong phần đầu tiên. Diễn biến trong phim dù có liên quan mật thiết đến phần trước nhưng về bản chất vẫn là một câu chuyện độc lập và dù bạn chưa hề xem phần trước thì vẫn có thể dễ dàng nắm bắt nội dung phim. Ngay từ những giây đầu tiên, phim tóm tắt sẵn một số sự kiện đã xảy ra trong khoảng thời gian 30 năm giữa những sự kiện xảy ra trong 2 phần phim, điều này đã giúp người xem có thể nắm bắt bối cảnh tình hình dễ dàng, tập trung vào theo dõi câu chuyện hiện tại đang diễn ra mà không mất thời gian vừa xem vừa tìm hiểu về những sự việc đã xảy ra trong quá khứ.
Có thể nói, điều thành công nhất của Blade Runner chính là những ý nghĩa nhân văn sâu sắc mà nó mang lại. Trong phim, dù chính con người đã tạo ra các replicant để bắt họ làm thay những điều mà con người không muốn làm, không dám làm, không thể làm nhưng cũng chính con người lại luôn tỏ ra ghê tởm, ghét bỏ, hận thù replicant. Điều đáng cười là, dù luôn coi mình là giống loài thượng đẳng còn replicant chỉ là những con quỷ không có linh hồn đội lốt người nhưng nhiều lúc chính các replicant còn mang nhiều tính người hơn cả con người, họ cũng có những cảm xúc yêu ghét buồn giận, cũng cảm thấy cô đơn, lạc lõng, cũng khao khát yêu và được yêu. Vậy thì dù là replicant hay con người, dù là được sinh ra từ bụng mẹ hay được tạo ra bởi máy móc, điều đó liệu có thực sự quan trọng?
Ví dụ như K – nhân vật trung tâm của cả phim. Anh là một replicant được tạo ra để đi truy đuổi các replicant khác, truy đuổi chính giống loài của mình. Anh làm việc một cách vô cảm, sống một cách cô đơn, luôn làm lơ đi mọi tiếng chửi rủa khinh miệt của loài người dành cho mình vì anh coi đó chính là một lẽ tự nhiên. Không băn khoăn, không dằn vặt, không phản kháng, K chỉ đang tồn tại để phục vụ mục đích mà con người bảo anh phải làm thế - một replicant ngoan ngoãn kiểu mẫu. Thế nhưng, khi thấy tình cảm chân thành mà K dành cho cô người máy ảo Joi thì lúc này mọi cảm xúc của người xem mới như bị siết chặt lại. À, thì ra anh đã cô đơn và cũng khao khát tình yêu thương đến thế. Với vẻ bề ngoài bình thản, an phận, khó ai ngờ bên trong tâm hồn K lại khao khát được làm một con ngươi thực thụ thế nào, và cũng chính vì sự mâu thuẫn đó lại càng khiến bi kịch của bản thân anh càng ngày càng dữ dội và cuối cùng là vỡ oà ở cuối phim khiến trái tim người xem bị bóp nghẹt.
Điều tệ hơn nữa là, K vẫn luôn tự chấp nhận rằng bản thân rằng bản thân mình chỉ là một thứ gì đó, tầm thường, không có linh hồn nhưng trong sâu thẳm con người anh, K vẫn luôn mong muốn mình là thứ gì đó đặc biệt. Trong một đoạn nói chuyện với cấp trên của mình về việc săn đuổi đứa trẻ, K đã nói một câu nói đơn giản nhưng lại bao trùm tất cả những bi kịch mà anh đã và đang phải chịu đựng, và đó cũng chính là câu nói đã ám ảnh tôi cho đến tận cuối phim:
“Tôi luôn nghĩ rằng thứ gì được sinh ra thì sẽ có linh hồn”
Từng lời thoại, từng cảnh quay trong Blade Runner 2049 đều ẩn chứa một ý nghĩa sâu xa nhất định, không đơn giản đến mức chỉ nhìn qua là hiểu được nhưng cũng không quá trừu tượng như phần phim trước. Có thể nói, chính điều này đã biến bộ phim trở thành một kiệt tác đích thực thể hiện tư tưởng thời đại. Thế nhưng, việc gì cũng có cái giá của nó. Việc lồng ghép quá nhiều tầng lớp ý nghĩa vào từng cảnh phim đã khiến cho thời lượng của Blade Runner 2049 trở nên quá dài, đồng thời đánh mất đi rất nhiều giá trị giải trí – điều chủ yếu thu hút khán giả đại chúng. Quả thực, không nhiều khán giả có thể “trụ vững” trong suốt khoảng thời gian gần 3 tiếng đồng hồ với một bộ phim quá nhiều tư tưởng, dụng ý nghệ thuật nhưng độ giải trí lại gần như bằng 0 và điều này đã khiến Blade Runner 2049 dù rất hay nhưng đồng thời cũng trở nên cực kỳ khó xem với bất kỳ ai.
Yếu tố gần như là duy nhất để vớt vát lại tính giải trí cho Blade Runner 2049 không gì khác ngoài mặt hình ảnh cực kỳ xuất sắc. Thế giới trong phim khi thì u ám, mờ ảo, hoang tàn, khi lại quá đỗi đẹp đẽ, lung linh, choáng ngợp. Toàn bô bộ phim là một bữa đại tiệc thị giác đích thực với những tông màu đa dạng, bối cảnh nghệ thuật cùng những thứ công nghệ cực kỳ sống động, tráng lệ, vượt xa sự tưởng tượng của người xem.
Về mặt diễn xuất, tất cả các diễn viên trong phim đều thể hiện vai diễn của mình một cách tròn trịa, thế nhưng Ryan Gosling vẫn là linh hồn của cả tác phẩm với màn thể hện trầm lặng, sâu lắng nhưng lại dạt dào xúc cảm. Chỉ tiếc rằng sư hiện hữu và vai trò của hai nhân vật Rick Deckard do Harrison Ford và Niander Wallace do Jared Leto thể hiên lại khá nhỏ nhoi và không hề to lớn như kỳ vọng của đa số khán giả.
Sự thật là Blade Runner 2049 là một kiệt tác đích thực về mặt thị giác và ý nghĩa nhân văn, thế nhưng đây lại không phải là sự lựa chọn phù hợp dành cho những khán giả mong muốn một bộ phim khoa học viễn tưởng gay cấn nghẹt thở cùng yếu tố giải trí đỉnh cao. Thế nhưng, với những người thích xem phim để thưởng thức, suy nghĩ, nghiền ngẫm, nếu bỏ qua bộ phim này thì đó chắc chắn là một quyết định sai lầm.
Blade Runner 2049 hiện đang công chiếu tại các rạp chiếu phim từ ngày 20/10/2017.
Trailer của bộ phim:
CHƯƠNG TRÌNH COMMENT HAY - NHẬN NGAY QUÀ TẶNG
Rapchieuphim team
Cách chúng tôi đánh giá một bộ phim:Denis Villeneuve
: Harrison Ford, Ryan Gosling, Ana De Armas, Diễn viên
: 100 phút
: Hành Động, Hồi Hộp, Giả Tưởng, Thể loại
: 19/10/17 tại Việt Nam
Bình luận (0)