Dựa vào tựa Việt, có rất nhiều phim với tên gọi “Bàn tay của quỷ”, cũng thuộc thể loại kinh dị. Nhưng phim chiếu rạp hiện giờ là The Divine Fury (Bàn tay của quỷ) đến từ xứ sở Kim Chi nhé mọi người.

Đánh giá về nội dung

Theo dòng thời gian quen thuộc của phim ảnh Hàn Quốc, phim cũng bắt đầu từ quá khứ của nhân vật Yong Hoo. Có ai ngờ chỉ sau ca trực, người cha cảnh sát mà cậu hết mực yêu quý đã qua đời khi làm nhiệm vụ. Từ đó, cậu trở thành một người lạnh lùng và tuyệt nhiên không còn tin vào Chúa vì cho rằng Chúa chỉ đứng yên nhìn cha cậu chết oan.

Khi trưởng thành, Yong Hoo trở thành một vận động viên đấm bốc đẳng cấp quốc tế. Cậu vẫn bị ám ảnh bởi những biểu tượng liên quan đến Thiên chúa giáo và trở nên thù hận vô căn cứ.

Vào một ngày chẳng mấy đẹp trời, lòng bàn tay cậu bị thương. Sau quá trình đi khám từ bác sĩ đến thầy trừ tà và chính mình trải nghiệm việc giết quỷ bằng lòng bàn tay ấy, Yong Hoo đã nhận ra một sự thật trớ trêu rằng: Một kẻ không tin vào Chúa như cậu lại có sứ mệnh nhân danh Chúa để tiêu diệt ác quỷ.

Thực ra mẫu hình nhân vật như Yong Hoo không phải là kẻ tha hoá đi vào con đường ác quỷ, dù quỷ vây quanh cậu nhiều không kể xiết. Bản chất Yong Hoo hiền lành và lương thiện nhưng vì cậu quá cứng đầu và nghĩ ngợi không thông suốt, dẫn đến thù hận đè nặng con tim.

Trên con đường trừ gian diệt quỷ và gặp gỡ cha Ahn, cậu đã tìm lại con người thật của chính mình bấy lâu bị chôn vùi trong hố đen căm phẫn. Trở thành một thầy trừ tà “bất đắc dĩ”, cậu đi từ địa điểm của nạn nhân này đến nạn nhân kia và cuối cùng mới chốt hạ ở quán bar của phản diện chính. Cách kể chuyện này khá lan man, dài dòng. Phim cô đọng ngắn hơn 2 tiếng sẽ hay hơn nhiều.

Tuyến nhân vật phản diện cầm đầu bởi Giám mục Bóng tối Ji Sin bày ra đủ trò ác ôn để dâng linh hồn thánh thiện cho Quỷ Rắn. Ban đầu còn thấy hấp dẫn, nhưng càng về sau lại càng hụt hơi. Tạo hình “trùm cuối” tưởng ngầu lòi nhưng nhìn kỹ giống phiên bản fake của Aquaman.

Chú trọng vào tình cha con, tình thầy trò, Đức tin tôn giáo và tính bạo lực của phái mạnh mà phim quên đi việc xây dựng các nhân vật nữ đáng nhớ. Họ trở thành nhân vật phụ nhạt nhoà và là nạn nhân xấu số mù quáng.

Nếu The Divine Fury (Bàn tay của quỷ) loại bỏ tính kinh dị trong phim, không cần phóng đại bất kỳ con quỷ nào, phim vẫn trở thành tác phẩm thấu hiểu tâm lý con người. Cuộc sống trôi qua từng ngày, chúng ta sa lầy vào quá khứ buồn đau, lòng thù hận và thói tham lam. Đó chính là những con quỷ vô hình đang bóp nghẹn tâm hồn ta. Chỉ có ánh sáng của niềm tin và lòng yêu thương mới đủ sức xua tan bóng tối.

Nếu nhìn về tổng thể, phim hoàn toàn xứng đáng nằm trên kệ tủ của các bộ phim Hàn Quốc đương đại hay. Nhưng đáng tiếc, những ý tứ này của phim lại là bản chắp vá khôn khéo từ nhiều bộ phim Âu Mỹ nổi tiếng khác với lớp vỏ bọc bối cảnh phương Đông. Còn nếu không để ý đến điều đó, bạn vẫn có thể yên tâm ra rạp vì đây là bộ phim tương đối chất lượng.

Đánh giá về diễn viên và diễn xuất

Bạn còn nhớ “cặp đôi bạn bè vàng” trong Parasite giới thiệu việc làm cho nhau mà hại chết nguyên cái nhà giàu đã ôm trọn vẹn Oscar chứ? Không ai khác chính là Seo-joon Park và Woo-sik Choi. Lần này họ đã tái ngộ nhưng đã tráo đổi vị trí vai chính – phụ.

Seo-joon Park đã chứng minh được rằng anh không phải người bị bó hẹp vào các vai soái ca điển trai như trong What’s Wrong With Secretary Kim hoặc là Itaewon. Anh có thể diễn hành động máu lửa và đánh đấm đã mắt. Nhưng nếu xét về thực lực, anh vẫn còn phải đóng nhiều dạng phim tương tự như thế này mới nâng cao khả năng diễn xuất. Trong phim, vẫn có vài phân đoạn biểu cảm đơ cứng và lấy vẻ đẹp của thân hình chuẩn người mẫu để cứu lại diễn xuất.

Woo Do-Hwan nắm giữ vai diễn phản diện chính có vẻ hơi quá sức với anh. Khuôn mặt ngây thơ baby dù cố tỏ vẻ độc ác nhưng lại vẫn khiến khán giả cảm thấy dễ thương mới “chết dở” chứ.

Bù lại, những con quỷ phụ lại doạ nạt được khán giả thực sự. Không phải đến từ màn kỹ xảo mà là lối diễn xuất diễn điên dại và cách quay dựng đậm chất kinh dị tâm linh.

Các diễn viên lớn tuổi trong vai hai người cha thân thiết của nam chính thật sự khiến khán giả cảm động với những phân đoạn đời thường giản đơn nhưng cũng chan chứa triết lý.

Đánh giá về âm thanh và hình ảnh

Như đã nói ở trên, quay dựng của phim đạt mức tốt. Có những cảnh quay mang nặng yếu tố sáng – tối nghệ thuật.

Tuy nhiên, kỹ xảo những con quỷ chưa thật sự đáng sợ và vẫn đi theo lối mòn cũ khá giống với những phim doạ ma quỷ thông thường. Điều này phần nào ảnh hưởng tới trải nghiệm của một bộ phim nặng tính kinh dị tâm lý.

Thay vì chú trọng vào những bản nhạc phim rầm rộ đúng chất hành động, phim đầu tư vào những màn đọc kinh thánh xua đuổi ma quỷ. Phần này đáng lẽ nằm trong cách viết kịch bản và diễn xuất nhưng do sự quan trọng của những màn đọc kinh này nên vẫn có thể tính vào âm thanh tuyệt hảo của phim.

Tóm lại, Rạp Chiếu Phim thấy rằng, The Divine Fury (Bàn tay của quỷ) là lựa chọn an toàn cho khán giả tuần này. Còn nếu quá khắt khe, bạn sẽ thấy phim “chôm chỉa” nhiều ý tưởng từ các phim quốc tế khác.

5 / 5 ( 242 bình chọn )
CHƯƠNG TRÌNH COMMENT HAY - NHẬN NGAY QUÀ TẶNG