Nội dung bài viết [Ẩn mục lục]
IT là một bộ phim kinh dị vô cùng khác biệt. Không tập trung vào những chiêu trò hù doạ tầm thường, nó vượt xa đẳng cấp của những tác phẩm kinh dị bạn thường thấy.
(Lưu ý: Bài viết có tiết lộ một số chi tiết trong phim)
Không lấy chủ đề về những ngôi nhà cổ, những đồ vật ma ám hay những oan hồn phải chịu cái chết oan uổng quay trở lại trút cơn thịnh nộ, IT có nội dung xoay quanh tội ác của một nhân vật vốn quen thuộc với các em nhỏ, đó chính là những chú hề. Tuy nhiên trong trường hợp này, chú hề này không hề dễ thương vui tươi chút nào đâu, hắn sẽ dần dần gặm nhấm nỗi sợ hãi trong tâm hồn những đứa trẻ, kéo chúng về về phía hắn rồi gặm nát cơ thể chúng (theo đúng nghĩa đen).
Lấy bối cảnh tại Derry - một thị trấn nhỏ, yên bình nằm tại Maine, Hoa Kỳ. Tại nơi đây, có 7 đứa trẻ hay bị ức hiếp chơi chung với nhau và cùng nhau lập thành một nhóm có tên là The Losers Club. Những đứa trẻ này bao gồm: Bill – một cậu bé tình cảm, nhút nhát, thường xuyện bị trêu đùa vì tật nói lắp; Richie – hoạt bát, thông minh, lắm mồm và tính cách thì vô cùng “lầy lội”; Beverly – một cô bé cá tính, tinh tế nhưng luôn bị cả thị trấn hiểu nhầm là một kẻ lẳng lơ; Ben – một chàng mập vô cùng đáng yêu, chăm học và có kiến thức vô cùng đáng nể; Eddie – có sức khoẻ yếu ớt , luôn sống trong sự bao bọc thái quá của người mẹ; Stanley – một “thanh niên nghiêm túc” chính hiệu và cuối cùng là Mike – một cậu bé trầm lặng, luôn mang trong mình nỗi đau về cái chết của cha mẹ.
Khi nhiều đứa trẻ trong thị trấn liên tiếp mất tích một cách bí ẩn mà trong đó có em trai của Bill thì The Losers Club đã quyết định dành cả kỳ nghỉ hè để điều tra sự việc và họ phát hiện ra sự tồn tại gã hề quái đản mang biệt danh Pennywise. Tuy nhiên, những sự việc mà lũ trẻ phát hiện ra còn to lớn hơn những vụ mất tích đơn thuần rất nhiều. Chúng nhận ra rằng cứ 27 năm một lần, Pennywise sẽ quay trở lại và gieo rắc nỗi kinh hoàng lên cuộc sống của những người dân trong thị trấn.
Ngay từ phần nội dung và cách khai thác, IT đã tỏ ra vô cùng khác biệt so với các tựa phim kinh dị đương thời. Phim có mở đầu nhanh gọn, diễn biến hấp dẫn và một cái kết không thể thoả mãn hơn, khiến khán giả không thể rời mắt khỏi màn hình một giây nào suốt từ đầu đến cuối phim. Không chỉ vậy, đoạn kết của phim còn mở ra câu chuyện của phần tiếp theo một cách vô cùng rõ ràng, khéo léo và làm cho khán giả như muốn gào thét lên rằng “Chiếu phần 2 ngay lập tức đi!!!”
Trong những phân cảnh đầu tiên, IT được bao phủ lên bằng một bầu không khí u ám, lạnh lẽo, khung cảnh tối mịt mờ như bao bộ phim kinh dị khác. Cách mà Pennywise xuất hiện và reo giắc tai hoạ cho nhân vật xấu số đầu tiên trong khung cảnh ấy cũng không khác mấy so với những gì ta thường thấy. Tuy nhiên, khác hẳn với những “con ma” khác, hắn xuất hiện không chỉ để hù doạ và làm hại đến người khác một cách mù mờ mà còn là để giới thiệu bản thân thật-rõ-ràng. Nhớ lại xem, bạn đã xem bao nhiêu bộ phim kinh dị mà trong đó con ma/quỷ/quái vật tự nói liến thoắng liên hồi để giới thiệu bản thân và “làm thân” với con mồi rồi? Cực kỳ ít nếu không muốn nói là gần như không có, đúng không? Chính vì lẽ đó, ngay từ những giây phút đầu tiên, IT đã cuốn người xem vào thế giới quỷ quái nhưng đầy khác biệt này rồi.
Thế rồi, trong hầu hết giai đoạn tiếp theo của bộ phim, khán giả sẽ được đắm mình vào một thế giới tràn ngập ánh nắng hè rực rỡ cùng với những trò nghịch ngu hết biết của lũ trẻ. Những giây phút mịt mờ đoạn đầu phim như trôi biến đi đâu mất không chút dấu vết, thế nhưng ẩn hiện đâu đó vẫn là một bầu không khí quái đản, lửng lơ khiến cho người ta dù đang ngoác miệng cười hết cỡ vẫn không khỏi tâm lý đề phòng.
Một điều đặc biệt nữa của IT là, dù “mang tiếng” là một bộ phim kinh dị nhưng từ đầu đến cuối khán giả sẽ phải không ít lần cười đến quặn ruột với những câu nói và hành động không thể “lầy” và “bậy” hơn của Losers Club. Ngay cả trong những lúc vô cùng nguy cấp, lũ trẻ đang trong cơn sợ hãi thất kinh, gào thét điên cuồng thì khán giả vẫn sẽ phải ôm bụng mà cười vì đơn giản là nhìn mặt chúng đã thấy buồn cười rồi chứ chả hơi đâu để ý đến mấy trò doạ dẫm của Pennywise nữa.
Mặt khác, khi xem phim, có lẽ không ít người sẽ phải bồi hồi nhớ lại ngày xưa và tự nhủ rằng “Ồ, mình cũng đã từng có một tuổi thơ như thế!”. Đó chính là tâm trạng hồi hộp chờ đón hè đến từng ngày để quăng hết sách vở sang một bên, là những giây phút rong ruổi bằng xe đạp với lũ bạn trên khắp nẻo đường, là những câu chuyện vẩn vơ không đầu không cuối nhưng đứa nào đứa nấy cũng cố gắng tỏ vẻ thật ngầu, tỏ vẻ mình biết tất cả mọi thứ để được dịp lên mặt sĩ diện, là những khi trải qua rung động đầu đời hay là những trò nghịch dại, đánh nhau, ném đá, nhổ nước bọt vào đứa mình ghét… Thật kỳ lạ là một bộ “phim Tây” lại làm cho ngay cả những khán giả Á Đông cũng có cảm giác gần gũi, thân thuộc đến vậy.
Toàn bộ phim là một sự kết hợp hoàn hảo giữa bầu không khí vui tươi và lạnh lẽo. Trái ngược với những phút giây vui vẻ khi Losers Club tụ họp, khi mỗi đứa trẻ chỉ có một mình với những nỗi sợ không tên cũng là lúc mà gã hề ma quái kia vẫn luôn chờ đợi. Pennywise không khác gì một “ông kẹ”, hắn sẽ biến thành những thứ mà trong sâu thẳm bạn luôn cảm thấy sợ hãi nhất và tác động đến bạn, làm tâm hồn bạn vỡ vụn. Gã sẽ chỉ xuất hiện trong hình dạng chú hề khi bạn đã bị nỗi sợ nuốt chửng, vì đó là khi mà con người ta trở nên yếu mềm nhất. Và đó cũng chính là lý do mà 7 đứa trẻ của Loser Club mới lần lượt bị hù doạ, dắt mũi theo những cách thức, hình dạng khác nhau, không đứa nào giống đứa nào. Chỉ có một điểm chung duy nhất là có một gã hề quái đản xuất hiện cuối cùng trong cơn sợ hãi tột độ đó của chúng.
Cũng chính vì vậy mà trong khoảng nửa đầu phim, nhiều người sẽ cảm thấy khá mơ hồ và đặt ra câu hỏi: Tại sao nhân vật chính là gã hề Pennywise mà không thấy hắn đích thân xuất hiện mấy? Đó chính là vì Pennywise không phải là một chú hề. Hắn là một cơn ác mộng, là nỗi sợ hãi, là phần yếu mềm nhất trong sâu thẳm tâm hồn mỗi đứa trẻ. Gã hề chỉ đơn thuần là một lớp vỏ bọc “ngọt ngào” của một con quái vật có tâm hồn méo mó mà thôi.
Về mặt diễn xuất, quả thực mà nói thì cả dàn diễn viên của IT đều đã có màn thể hiện vô cùng xuất sắc. Nam diễn viên Bill Skarsgård đã có màn hoá thân thành gã hề ma quỷ Pennywise cực kỳ tuyệt vời và gây ấn tượng mạnh với bất cứ khán giả nào. Không chỉ đơn thuần khoác lên mình lớp hoá trang cùng bộ đồ đáng sợ, Bill Skarsgård đã khiến cho Pennywise trở nên sống động hơn bao giờ hết nhờ chính ngôn ngữ cơ thể của mình, ánh mắt điên cuồng cùng, nụ cười man dại cùng cách nói chuyện, nhấn nhá khi thì ngọt ngào, thân thiện như trẻ thơ, lúc thì xảo quyệt, bệnh hoạn như một con quái vật thực sự. Chưa bàn đến việc có thoát ra khỏi cái bóng của người đàn anh Tim Curry hay không, bản thân Bill Skarsgård đã có một màn trình diễn tuyệt vời và không ai có thể phủ nhận điều đó.
Về mặt Losers Club, các diễn viên nhí đã trở thành những ngôi sao thực sự và thắp sáng cả bộ phim bằng một thứ diễn xuất tràn đầy năng lượng nhưng cũng không kém phần “lão luyện”. Một Bill tình cảm nhưng nhút nhát, một Richie láu lỉnh lầy lội, một Ben mọt sách đáng yêu, một Beverly thu hút, tinh tế, một Eddie yếu ớt luôn lo lắng về mọi thứ, một Stanley nghiêm túc và một Mike trầm lặng… Tất cả các mặt tính cách khác nhau của những đứa trẻ này đều được thể hiện một cách vô cùng chân thực và tự nhiên. Tuy nhiên, trong số đó chắc chắn cậu bé Finn Wolfhard trong vai Richie là người để lại nhiều ấn tượng nhất. Những khán giả đã biết đến Finn qua series phim truyền hình Stranger Things sẽ hoàn toàn bị bất ngờ bởi màn lột xác hoàn hảo của cậu. Tươi tắn, đáng yêu, “lầy lội” và phát ngôn câu nào cũng khiến người xem “đau ruột” câu đấy, Finn chính xác là ngôi sao sáng nhất của bộ phim.
Thế nhưng, một tác phẩm xuất sắc như IT cũng không tránh khỏi những nhược điểm đáng tiếc. Điểm trừ đầu tiên và cũng là lớn nhất là phim không hề đáng sợ như những gì khán giả đã kỳ vọng và như những lời nhà sản xuất quảng cáo. Chính vì vậy mà những người có mong muốn đến rạp để thưởng thức một bộ phim kinh dị “nặng đô” sẽ cực kỳ thất vọng. Yếu tố hù doạ của phim không có nhiều và cũng không quá lạm dụng những cảnh jump-scare khiến khán giả giật mình. Thay vào đó, sự đáng sợ của phim chủ yếu được mô tả thông qua những phân cảnh khá bạo lực như ăn thịt người, máu phun tung toé khắp nơi cùng những thứ dòi bọ và các loại sinh vật kỳ dị. Điểm trừ thứ 2 thì không phải do phim mà là do nhà phát hành và kiểm duyệt phim tại Việt Nam. Việc cắt bớt một số cảnh kinh dị một cách khá lộ liễu đã phần nào làm giảm đi sự đáng sợ của phim và khiến khán giả cụt hứng. Thực sự là mục đích của việc phân loại phim 18+ để làm gì khi các nhà kiểm duyệt vẫn "nhẫn tâm" cắt phim đi?
Dù không đáng sợ như hy vọng của nhiều người tuy nhiên có lẽ đó chính xác là điều mà nhà sản xuất cố tình nhắm đến. Việc phim không tập trung vào yếu tố kinh dị để dù doạ khán giả một cách tầm thường như bao tác phẩm khác nhan nhản ngoài thị trường chính là cách khiến cho nội dung và ý nghĩa của phim trở nên có sức nặng hơn bao giờ hết. IT không phải là một bộ phim ma vặt vãnh. Đây là một câu chuyện về tình bạn, tình cảm gia đình, cách mà những người trong xã hội đang dần dần giết chết lẫn nhau và trên hết là một câu chuyện về việc học cách đối mặt với những nỗi sợ hãi trong sâu thẳm tâm hồn mỗi con người. Và đó chính là lý do khiến IT đạt được đẳng cấp vượt trội hoàn toàn so với những bộ phim kinh dị khác.
CHƯƠNG TRÌNH COMMENT HAY - NHẬN NGAY QUÀ TẶNG
Rapchieuphim team
Cách chúng tôi đánh giá một bộ phim:Andy Muschietti
: Bill Skarsgård, Jaeden Lieberher, Finn Wolfhard
: 2 giờ 15 phút
: Kinh Dị
: 08/09/17 tại Việt Nam
Bình luận (0)